
Ngày 30/4/1975, xe tăng mang số hiệu 390 của Lữ đoàn 203, Quân đoàn 2, đã húc đổ cánh cổng chính của Dinh Độc Lập, đánh dấu sự sụp đổ hoàn toàn của chính quyền Sài Gòn. Cùng với xe tăng số hiệu 843 cũng của Lữ đoàn 203, đây là hai chiếc xe tăng huyền thoại đã đi vào lịch sử của Chiến dịch Hồ Chí Minh, trở thành một trong những biểu tượng của chiến thắng trong hàng triệu trái tim người Việt Nam.
“Đường cua đẹp nhất trong cuộc đời người lính xe tăng”
Tròn 50 năm đã trôi qua, nhưng ký ức về thời khắc húc đổ cổng chính Dinh Độc Lập vào trưa ngày 30/4/1975 vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí ba cựu chiến binh của xe tăng 390. Bao hồi ức về đồng đội, về một thời chiến đấu oanh liệt vẫn sống động trong câu chuyện của họ.
Những người lính trên xe tăng 390 ngày ấy gồm có: Trung úy Vũ Đăng Toàn, Chính trị viên đại đội kiêm Trưởng xe; Trung sĩ Ngô Sỹ Nguyên, pháo thủ số 1; Thiếu úy Lê Văn Phượng, Phó đại đội trưởng kỹ thuật kiêm pháo thủ số 2; Trung sĩ Nguyễn Văn Tập, lái xe. Họ thuộc Đại đội tăng 4, Tiểu đoàn tăng 1, Lữ đoàn Xe tăng 203 (Quân đoàn 2).
Bốn thành viên của kíp xe tăng 390 trong một lần thăm Dinh Độc Lập. (Ảnh do nhân vật cung cấp)
Bốn thành viên của kíp xe tăng 390 trong một lần thăm Dinh Độc Lập. (Ảnh do nhân vật cung cấp)
Ông Vũ Đăng Toàn, trưởng xe tăng 390 cho biết, hơn 10 giờ sáng ngày 30/4/1975, xe tăng 390 và xe tăng 843 do Đại đội trưởng Bùi Quang Thận chỉ huy là một trong những chiếc xe sớm nhất hướng về Dinh Độc Lập. Xe tăng 390 chạy trên đường Công Lý (nay là Nam Kỳ Khởi Nghĩa), còn xe tăng 843 của Đại đội trưởng Bùi Quang Thận chạy trên Đại lộ Thống Nhất (nay là đường Lê Duẩn), xông thẳng vào Dinh Độc Lập. Tuy nhiên, xe tăng 843 húc vào cổng phụ của Dinh Độc Lập và bị kẹt tại đó. Vừa lúc xe 390 cũng đến cổng Dinh, lái xe Nguyễn Văn Tập quay sang hỏi Trưởng xe: “Thế nào anh Toàn?” Vũ Đăng Toàn ra lệnh: “Lập tức đâm thẳng vào”. Xe tăng 390 chuyển ngay hướng lao tới, húc đổ cổng chính của Dinh Độc Lập, tiến vào trong.
Ông Vũ Đăng Toàn cho rằng, trong cuộc đời chiến đấu của mình, ông rất may mắn có cơ hội cùng chiếc xe tăng 390 thực hiện nhiệm vụ lịch sử, trực tiếp tấn công vào sào huyệt cuối cùng của chế độ ngụy quyền Sài Gòn. Ngay sau khi húc đổ cổng Dinh, ông đã nhảy xuống xe, cầm súng AK, yểm trợ Đại đội trưởng Bùi Quang Thận lên cắm cờ giải phóng trên nóc Dinh Độc Lập. “Lá cờ được cắm càng nhanh bao nhiêu thì đồng bào, đồng chí của mình đỡ đổ máu bấy nhiêu. Đến lúc ấy, tôi thực sự biết chúng ta đã chiến thắng, miền nam được giải phóng, Tổ quốc thống nhất, bắc nam sum họp một nhà. Sau mấy chục năm chiến tranh, bây giờ mình sẽ sớm được về với gia đình, quê hương”, ông chia sẻ.
Ôn lại kỷ niệm khó quên ngày đó, lái xe Nguyễn Văn Tập tự hào nói: “Trong tháng ngày làm lính xe tăng, tôi đã trải qua nhiều vất vả, gian nan ở vị trí lái xe và chiến đấu trên chiến trường ở miền nam. Nhưng tôi may mắn có được đường cua đẹp nhất trong cuộc đời mình, đó là lúc bẻ lái xe tăng 390 húc vào cổng chính Dinh Độc Lập ở thời khắc lịch sử của dân tộc”.
Ông chia sẻ: “Lúc đó, tôi chỉ cố gắng làm sao hoàn thành được nhiệm vụ diệt địch, chiếm lĩnh mục tiêu. Khi đứng ở sân Dinh Độc Lập và biết quân ta đã giành được chiến thắng, trong tôi trào lên cảm giác vinh dự, tự hào. Khi lá cờ giải phóng tung bay trên nóc Dinh Độc Lập, cũng là lúc người dân ở Sài Gòn đổ ra đường phố, mừng chiến thắng. Còn mấy anh em chúng tôi ôm nhau trong niềm vui quá lớn”.



“Chiến dịch mang tên Bác Hồ có nghĩa là quyết chiến rồi”
Trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, bốn thành viên của kíp xe tăng 390 đều vào bộ đội và gia nhập lực lượng tăng thiết giáp ở độ tuổi rất trẻ, mười chín đôi mươi. Vũ Đăng Toàn và Lê Văn Phương vào nhập ngũ năm 1965, còn Nguyễn Văn Tập và Ngô Sỹ Nguyên muộn hơn (tháng 6/1970 và tháng 12/1971), rồi trở thành chiến sĩ của Lữ đoàn Xe tăng 203, chiến đấu tại các chiến trường ác liệt như Quảng Trị, Thừa Thiên Huế và trực tiếp tham gia Chiến dịch Hồ Chí Minh.
Chuyện nhập ngũ của ông Nguyễn Văn Tập khá cảm động. Năm 1970, khi đang theo học tại Trường Cơ khí 2 (Bộ Công nghiệp nặng), vì gia đình đã có hai anh ruột đang trong quân ngũ nên ông thuộc diện không phải đi bộ đội. Nhưng đó cũng là thời điểm cuộc kháng chiến chống Mỹ bước sang giai đoạn ác liệt nhất, đặc biệt là ở chiến trường miền nam. Cả nước phát động phong trào học sinh, sinh viên các trường đại học và trung học chuyên nghiệp “xếp bút nghiên lên đường ra trận”. Với tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ, ông viết đơn tình nguyện xin lãnh đạo trường nhập ngũ và lên đường vào tháng 6/1970.
Sau khi huấn luyện bộ binh, ông Tập được chọn đào tạo lái xe, phục vụ trong lực lượng tăng thiết giáp. Cùng đồng đội có mặt ở những chiến trường ác liệt như Quảng Trị, Thừa Thiên Huế, Lào, ông từng bị thương trong trận đánh địch ở tây nam thành phố Huế. Sau khi bình phục, ông lại tiếp tục tham gia chiến đấu.
Chiến dịch mang tên Bác Hồ có nghĩa là quyết chiến rồi, nên mình phải quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ bằng mọi giá, dù gian khổ, khó khăn và có thể hy sinh.
Ngày 26/4/1975, lực lượng xe tăng Lữ đoàn 203 nhận được lệnh tham gia Chiến dịch Hồ Chí Minh.
“Với chúng tôi, chiến dịch mang tên Bác Hồ có nghĩa là quyết chiến rồi, nên mình phải quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ bằng mọi giá, dù gian khổ, khó khăn và có thể hy sinh. Không phải chỉ mình tôi nghĩ thế, mà khí thế của anh em trong đơn vị lúc ấy đều dâng cao”, ông Tập nhớ lại.
Là một trong những mũi tiến công chủ lực, đánh vào Sài Gòn, Lữ đoàn Xe tăng 203 đã thể hiện tinh thần "thần tốc, táo bạo, đã ra quân là đánh thắng".
Quân Giải phóng đánh chiếm trường Thiết giáp của địch tại căn cứ Nước Trong. (Ảnh: TTXVN)
Quân Giải phóng đánh chiếm trường Thiết giáp của địch tại căn cứ Nước Trong. (Ảnh: TTXVN)
Trên đường tiến quân, những người lính Lữ đoàn 203, trong đó có kíp xe tăng 390, đã phải đương đầu với những trận chiến đấu khốc liệt. “Chúng tôi được giao nhiệm vụ đánh chiếm căn cứ Nước Trong, mục tiêu chính là Trường sĩ quan tăng thiết giáp của địch ở khu vực Long Thành, Đồng Nai. Cuộc chiến đã diễn ra vô cùng ác liệt, nhiều chiến sĩ đã anh dũng hy sinh, nhưng cuối cùng ta đã giành thắng lợi. Anh em đã chọc thủng được phòng tuyến vững chắc của địch, tạo điều kiện cho các lực lượng quân giải phóng tiến về Sài Gòn thuận lợi”, ông Tập kể lại. Đây cũng là trận đánh then chốt mở màn chiến dịch Hồ Chí Minh của Lữ đoàn 203.
Sáng 30/4/1975, trong trận đánh ở đầu cầu Sài Gòn để mở đường tiến vào trong nội đô, Lữ đoàn 203 đụng độ lực lượng địch rất mạnh. Chúng bố trí 14 xe tăng và thiết giáp cùng bộ binh dàn ra giữ cầu, kết hợp hỏa lực của tàu chiến bắn mạnh từ dưới sông lên, máy bay trút bom từ trên không xuống. Một số xe tăng của ta đi đầu trúng đạn, bốc cháy, đội hình thọc sâu phải dừng lại. Nhưng với quyết tâm sắt đá, ý chí kiên quyết tiến công của quân ta, cuối cùng địch đã phải tháo chạy.
“Đại úy Ngô Văn Nhỡ, Tiểu đoàn trưởng của chúng tôi hy sinh trong trận đánh này, ngay trước cửa ngõ Sài Gòn. Anh ngã xuống khi chỉ cách giờ chiến thắng khoảng 1 tiếng đồng hồ. Bởi thế, vào giờ khắc chiến thắng, niềm vui cũng trào dâng, nhưng nỗi thương tiếc đồng đội cũng đau đớn vô cùng”, ông Tập nghẹn ngào nói.
Còn với pháo thủ Ngô Sỹ Nguyên, nhớ lại phút giây chiến thắng ở giữa Dinh Độc Lập, ông như còn rưng rưng: “Không khí lúc ấy rất náo nhiệt. Ngoài đường, nhân dân đông nghịt, cờ hoa rực rỡ vây quanh khu vực Dinh. Nhiều người ôm nhau, không phân biệt nam bắc, bật khóc vì ‘Hòa bình rồi, sống rồi, sắp được về với gia đình, về với mẹ’. Có những người bà, người mẹ rơi nước mắt. Khi đó, tôi mới hơn 23 tuổi, cảm thấy thật vinh dự vì trong giờ phút vinh quang đó mình là một trong những người có mặt sớm nhất. Đó cũng là kỷ niệm sâu sắc nhất của đời lính mà không phải ai cũng may mắn có được”.
Ông Ngô Sỹ Nguyên cũng khẳng định: “Chiến công của chúng tôi không chỉ riêng lực lượng tăng thiết giáp mà là chiến công chung của các binh đoàn, quân đoàn, các lực lượng bộ đội địa phương, dân quân du kích và quần chúng nhân dân nổi dậy... Thật vinh dự khi được đóng góp một phần nhỏ bé trong cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân 1975, đưa đất nước đến ngày toàn thắng”.
Sau ngày nước nhà thống nhất, trong kíp xe tăng 390, ông Tập là người ra quân sớm nhất, vào tháng 7 năm 1976. Ông trở về quê hương Hải Dương, gắn bó với công việc đồng áng.
Ba người còn lại là các ông Vũ Đăng Toàn, Ngô Sỹ Nguyên và Lê Văn Phượng vẫn tiếp tục phục vụ trong lực lượng tăng thiết giáp. Bản thân ông Ngô Sỹ Nguyên tiếp tục gắn bó với xe tăng 390 một thời gian dài, tham gia chiến đấu bảo vệ biên giới tây nam và biên giới phía bắc. “Xe tăng 390 như một người bạn thân, gắn bó như máu thịt với mình. Lớp vỏ thép dày của nó đã bảo vệ tôi và đồng đội qua bao trận chiến rất ác liệt”, ông Nguyên chia sẻ.
Tới năm 1982, ông Ngô Sỹ Nguyên mới ra quân, sau vài năm thì chuyển sang công tác tại Công ty Xe bus Hà Nội cho tới ngày nghỉ hưu.
Từ năm 1999, xe tăng 390 được đưa về trưng bày tại Bảo tàng Tăng thiết giáp, năm 2012 đã được Thủ tướng Chính phủ ra quyết định công nhận là Bảo vật quốc gia. Được biết, tới đây, xe tăng bảo vật quốc gia 390 sẽ được đưa về trưng bày tại Bảo tàng Lịch sử quân sự Việt Nam.
Biết thông tin này, cựu pháo thủ Ngô Sỹ Nguyên rất phấn khởi, bởi theo ông, đây là hiện vật lịch sử ghi dấu chiến công to lớn của quân và dân ta trong Chiến dịch Hồ Chí Minh. Với không gian trưng bày tại Bảo tàng Quân sự Việt Nam, hình ảnh xe tăng 390 sẽ góp phần lan tỏa, giáo dục lòng yêu nước, tình yêu Tổ quốc tới người dân, đặc biệt là các bạn trẻ, để dấu ấn một thời chiến đấu anh dũng của bộ đội ta không bị lãng quên.
Xe tăng 390 trưng bày tại Bảo tàng Tăng thiết giáp.
Xe tăng 390 trưng bày tại Bảo tàng Tăng thiết giáp.
20 năm sau chiến thắng lịch sử năm 1975, ba thành viên của kíp xe tăng 390 gồm Vũ Đăng Toàn, Nguyễn Văn Tập và Lê Văn Phượng đã cùng trở lại Dinh Độc Lập nhân kỷ niệm ngày thống nhất đất nước. Cuộc hội ngộ có đầy đủ 4 thành viên tại Dinh Độc Lập diễn ra muộn hơn, vào dịp kỷ niệm tròn 30 năm sau ngày giải phóng miền nam.
Giờ đây, kíp xe tăng 390 chỉ còn lại ba trong số bốn thành viên, ông Lê Văn Phượng qua đời năm 2016. Họ đều đã bước vào độ tuổi xưa nay hiếm. Cuối tháng 3 năm nay, hai cựu binh Vũ Đăng Toàn và Nguyễn Văn Tập đã trở lại thăm chiến trường xưa. Chuyến đi trải dài từ các chiến trường Trị Thiên Huế tới Đà Nẵng, những vùng đất gắn liền với những trận chiến hào hùng năm xưa như A Sầu, A Lưới, A Sò...
Có mặt ở vùng cao A Lưới, chứng kiến mảnh đất đầy bom đạn xưa nay đã nhiều đổi thay, ông Tập vẫn bùi ngùi nhớ lại những trận đánh, những đồng đội đã hy sinh và không khỏi xúc động khi đồng bào ở đó vẫn có người còn nhớ mình.
Ba thành viên còn lại của kíp xe tăng 390 góp mặt trong một chương trình kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền nam, thống nhất đất nước tại Hà Nội vào tháng 4/2025. Từ trái sang: các ông Vũ Đăng Toàn, Ngô Sỹ Nguyên, Nguyễn Văn Tập (Ảnh SƠN TÙNG)
Ba thành viên còn lại của kíp xe tăng 390 góp mặt trong một chương trình kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền nam, thống nhất đất nước tại Hà Nội vào tháng 4/2025. Từ trái sang: các ông Vũ Đăng Toàn, Ngô Sỹ Nguyên, Nguyễn Văn Tập (Ảnh SƠN TÙNG)
“50 năm sau Ngày Chiến thắng, đất nước ta đã phát triển mạnh mẽ. Trở lại những địa điểm chiến đấu ngày xưa, tôi cảm thấy thật hạnh phúc, vì trong chiến tranh, mình đã hoàn thành nhiệm vụ, góp phần để đất nước có hòa bình, độc lập, thống nhất”, ông Tập tâm sự.
Trong cuộc sống thường ngày, sau khi mất liên lạc một thời gian, các thành viên của kíp xe tăng 390 đã kết nối trở lại và gắn bó, thân thiết hơn xưa. Khi ông Lê Văn Phượng mất, những người đồng đội xe tăng 390 đã túc trực ba ngày trong đám tang. Kể từ đó, trong họ luôn có cảm giác mất mát, trống vắng khi người đồng đội cũ từng gắn bó vào sinh ra tử không còn nữa.
Những ngày tháng 4 này, ba thành viên của kíp xe tăng 390 đang có mặt ở Thành phố Hồ Chí Minh. Dự kiến, các ông sẽ tham dự Đại lễ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền nam, thống nhất đất nước vào sáng 30/4 tới, để được sống lại không khí hào hùng của những tháng ngày thần tốc của Chiến dịch Hồ Chí Minh tròn nửa thế kỷ trước.
Ngày 30/4/1975, kíp xe tăng 390 của Lữ đoàn 203 gồm: Trung úy Vũ Đăng Toàn, Chính trị viên đại đội kiêm Trưởng xe; Trung sĩ Ngô Sỹ Nguyên, pháo thủ số 1; Thiếu úy Lê Văn Phượng, Phó đại đội trưởng kỹ thuật kiêm pháo thủ số 2; Trung sĩ Nguyễn Văn Tập, lái xe thuộc Đại đội tăng 4, Tiểu đoàn tăng 1, Lữ đoàn xe tăng 203 (Quân đoàn 2) đã húc đổ cổng chính của Dinh Độc Lập.
Hiện nay, kíp xe tăng 390 chỉ còn lại 3 người do cựu pháo thủ số 2 Lê Văn Phượng đã mất. Các ông Vũ Đăng Toàn, Nguyễn Văn Tập đang sống cùng gia đình ở Hải Dương, còn ông Ngô Sỹ Nguyên sống cùng gia đình tại Hà Nội.
Ngày đăng: Tháng 4/2025
Tổ chức sản xuất: TRƯỜNG SƠN - HỒNG VÂN
Nội dung: HỒNG VÂN - NGÂN ANH
Ảnh: SƠN TÙNG, THẾ DƯƠNG, NGÂN ANH, TTXVN, BAOQUOCTE.VN
Trình bày: PHƯƠNG NAM